Giữa một Sài Gòn đầy ánh đèn, ồn ào và hối hả, đôi khi người ta chỉ mong tìm lại chút bình yên — một tiếng rao buổi sáng, một mùi khói cơm tấm lan ra từ góc phố nhỏ, hay một ly cà phê phin tí tách rơi trên bàn gỗ cũ. Từ những nỗi nhớ đó, Cơm Tấm Sài Gòn 1970s ra đời – như một cánh cửa mở ra để đưa ta trở lại Sài Gòn của những năm bảy mươi, nơi mọi thứ giản dị nhưng đong đầy hương vị và tình người.

Cảm hứng từ Sài Gòn những năm 1970
Thập niên 1970 – đó là thời mà Sài Gòn còn mang một nét đẹp rất riêng: vừa nhộn nhịp mà lại dung dị, vừa văn minh mà vẫn đầy thân thương.
Buổi sáng, tiếng xe lam lạch cạch trên đường Lê Lợi; trưa, những hàng cơm tấm nghi ngút khói bên lề đường Nguyễn Trãi; tối, phố đèn vàng rực rỡ, nhạc vàng vang lên từ chiếc radio nhỏ của quán cà phê góc chợ.
Con người Sài Gòn khi ấy sống chậm, ăn chậm, và thương nhau cũng rất chậm. Một bữa cơm tấm không chỉ để no bụng – mà là để gặp nhau, kể chuyện, chia sẻ, và thấy đời còn ngọt.
Chính nét đẹp bình dị mà sâu sắc ấy là điều chúng tôi muốn lưu giữ và tái hiện trong từng góc nhỏ của Cơm Tấm Sài Gòn 1970s.
Một bữa ăn – Một ký ức
Mỗi món ăn trong Tiệm Ăn không chỉ là công thức, mà là một lát cắt ký ức của Sài Gòn xưa:
- Cơm tấm nấu bằng gạo mới, hạt rời tơi, thơm nhẹ;
- Miếng sườn được ướp bằng công thức của những hàng cơm tấm truyền đời;
- Nước mắm pha đậm đà, cay nồng – đúng kiểu các bà, các mẹ năm xưa hay dùng để “đưa cơm”.

Khi thực khách ngồi xuống, nghe tiếng nhạc vàng khe khẽ, ngửi mùi cơm nóng bốc khói, chạm tay vào chiếc chén sành mẻ một góc – đó chính là lúc Sài Gòn xưa được sống lại.
Không gian của ký ức
Không gian của Cơm Tấm Sài Gòn 1970s được thiết kế như một bức tranh thời gian: Tường gạch cũ, bảng hiệu sơn tay, bàn gỗ bóng mờ theo năm tháng, chiếc quạt trần quay chậm, và những bức ảnh đen trắng chụp lại phố Sài Gòn những năm bảy mươi.
Chúng tôi không chỉ bán món ăn – mà muốn tái tạo cả không khí của một thời:
- Một buổi trưa rực nắng, tiếng radio phát “Cô bé dỗi hờn”;
- Một chiều mưa, ngồi trú dưới hiên nghe mùi cà phê quyện mùi đất;
- Một đêm cuối tuần, đèn vàng hắt lên tường cũ, tiếng cười nói rộn rã bên mâm cơm.
Tất cả – là Sài Gòn trong ký ức, được chắt lọc lại qua ánh sáng, âm thanh, mùi vị, và cảm xúc.
Giữ lại hồn Sài Gòn xưa – trong từng món ăn hôm nay
Chúng tôi không muốn làm một “quán ăn retro” đơn thuần. Cơm Tấm Sài Gòn 1970s là một dự án lưu giữ ký ức văn hóa, một lời tri ân với thế hệ cha mẹ, và là món quà gửi đến những người trẻ – để họ biết rằng Sài Gòn từng có một thời đáng nhớ như thế.

Mỗi món ăn, mỗi chi tiết nhỏ trong không gian, đều là lời nhắc nhở rằng:
“Có những điều giản dị thôi, nhưng làm nên cả linh hồn của một thành phố.”
Bởi vậy, khi bạn bước vào Cơm Tấm Sài Gòn 1970s, chúng tôi không chỉ muốn bạn ăn ngon – mà còn cảm nhận được cả một thời đã qua – nơi vị mắm, mùi khói, và tiếng cười hòa làm một, thành hồn của Sài Gòn.
Cơm Tấm Sài Gòn 1970s – Ăn là nhớ, nhớ là thương, thương là quay lại
Đó là tinh thần chúng tôi muốn gửi gắm:
- Mỗi thực khách đến Tiệm Ăn là một người kể chuyện.
- Mỗi bữa cơm là một tấm vé quay về miền ký ức.
- Và mỗi lần quay lại, là thêm một lần Sài Gòn xưa sống dậy – bằng tất cả sự thương nhớ.
Khi ký ức trở thành hương vị
Có những ký ức, chỉ cần một mùi hương là đủ khiến ta nhớ lại cả một thời. Một buổi sáng Sài Gòn nắng vàng ươm, tiếng rao “Cơm tấm nóng đây!” vang từ đầu hẻm;

Một dĩa cơm sườn còn bốc khói, miếng chả vàng ruộm, chén nước mắm pha cay nồng; Và đâu đó, tiếng xe lam chạy ngang, lẫn trong tiếng nhạc vàng từ chiếc radio nhỏ.
Tất cả những điều ấy đã trở thành chất liệu cảm xúc cho sự ra đời của Cơm Tấm Sài Gòn 1970s.
Không phải chỉ là một quán ăn, mà là một không gian để con người tìm lại mình trong ký ức – qua hương vị, qua cảm xúc, qua từng bữa cơm.
Vì sao là “Sài Gòn 1970s”?
Bởi những năm 1970 là một giai đoạn đặc biệt – thời Sài Gòn vừa sôi động, vừa hiền hòa, vừa tân thời mà vẫn giữ cái hồn mộc mạc của người Việt.
Đó là khi người ta ăn cơm tấm bằng chén sành, ngồi bên bàn gỗ nhỏ, nghe đài cassette phát “Niệm khúc cuối”.
Là khi quán ăn không có đèn led sáng rực, không cần decor cầu kỳ – chỉ cần món ăn ngon, tiếng cười chân thành, và một ly trà đá miễn phí là đủ ấm lòng.
Sài Gòn 1970s trong trí nhớ không phải là thành phố xa hoa, mà là thành phố của cảm tình. Và đó chính là thứ mà Tiệm Ăn muốn khôi phục — một tinh thần Sài Gòn giản dị, nhưng nồng hậu và thật.
Mỗi món ăn – một câu chuyện kể
Ở Cơm Tấm Sài Gòn 1970s, chúng tôi tin rằng món ăn không chỉ là thứ để no lòng.
Mỗi món là một câu chuyện được kể lại bằng hương vị:
- Cơm tấm Sài Gòn – món ăn bình dân mà “sang” nhờ cái tình, nhờ công phu nướng miếng sườn, ướp đủ ngọt, đủ mặn, đủ thơm.
- Bún thịt nướng, hủ tiếu gõ, gỏi cuốn tôm thịt – những món bình thường nhưng lại có sức mạnh đặc biệt: khi ăn là thấy nhớ.
- Chè chuối, cà phê phin, nước sâm mát lạnh – những hương vị ngọt ngào khép lại một ngày Sài Gòn cũ.
Mỗi lần khách ghé, chúng tôi muốn họ không chỉ ăn ngon – mà còn nghe được tiếng Sài Gòn trong lòng mình.

Một không gian dành cho ký ức
Khi bước chân vào Cơm Tấm Sài Gòn 1970s, bạn sẽ thấy:
- Một chiếc radio cũ vẫn còn phát nhạc vàng;
- Một chiếc quạt trần quay chậm rãi, gió thổi mùi cơm nóng lan tỏa;
- Những bức ảnh đen trắng ghi lại khoảnh khắc phố xưa – góc chợ Bến Thành, đường Lê Lợi, dãy nhà thời Pháp.
- Ánh đèn màu vàng nhẹ, chiếu lên tường gạch đã ngả màu, khiến cả không gian như chìm trong hoài niệm.
Chúng tôi không muốn tạo ra một “set chụp ảnh retro”, mà muốn khơi lại một kỷ nguyên sống động – nơi từng tiếng nói, từng vật dụng, từng ánh sáng đều chứa đựng hơi thở của Sài Gòn xưa.
Không chỉ là tiệm ăn, mà là tiệm của ký ức
Người Sài Gòn có câu:
“Ăn không chỉ để sống, mà để nhớ.”
Với Cơm Tấm Sài Gòn 1970s, mỗi dĩa cơm, mỗi ly cà phê, mỗi cái chào hỏi thân tình… đều là một lát cắt của ký ức tập thể.
Chúng tôi muốn những người đã từng sống ở Sài Gòn xưa được gặp lại chính mình, và những người trẻ hôm nay được hiểu vì sao Sài Gòn luôn khiến người ta thương đến vậy.
Giá trị mà Tiệm Ăn mang theo
- Giữ gìn hồn ẩm thực Sài Gòn: nấu đúng cách, dùng nguyên liệu quen thuộc, không “hiện đại hóa” quá đà.
- Khơi lại văn hóa cảm xúc: mỗi món ăn đi kèm một câu chuyện, một kỷ niệm, một ký ức.
- Tạo trải nghiệm chậm: để khách hàng thật sự cảm nhận – bằng mắt, mũi, tai, và tim.
- Kết nối thế hệ: để cha mẹ kể lại cho con cháu, để người trẻ hiểu và thương Sài Gòn của ngày trước.
Một lời mời nhẹ – quay lại một thời đã xa
“Có thể bạn chưa từng sống ở Sài Gòn thập niên 70, nhưng khi bước vào Cơm Tấm Sài Gòn 1970s, bạn sẽ hiểu vì sao người ta gọi đó là một thời đẹp nhất.”
Đó không chỉ là câu chuyện của chúng tôi – mà là câu chuyện của tất cả những ai yêu Sài Gòn, yêu những điều xưa cũ, yêu sự bình dị làm nên ký ức. Mỗi bữa cơm, mỗi chén nước mắm, mỗi tiếng chào “Dạ, mời cô chú dùng cơm” – chúng tôi muốn chúng trở thành những sợi dây nhỏ nối quá khứ và hiện tại, để Sài Gòn xưa không bao giờ phai.
Cơm Tấm Sài Gòn 1970s
Giữ lại hồn Sài Gòn xưa – trong từng bữa cơm nay.
Ăn là nhớ. Nhớ là thương. Thương là quay lại.
CÂU CHUYỆN CONCEPT – CƠM TẤM SÀI GÒN 1970s
Giữ lại vị Sài Gòn xưa trong từng hạt cơm, giọt nước mắm, tiếng cười thân quen
Một Sài Gòn trong ký ức – và một giấc mơ được nấu thành hiện thực
Có lẽ ai từng lớn lên giữa lòng Sài Gòn cũng mang trong tim mình hình ảnh của một thành phố vừa sôi động, vừa dịu dàng — nơi mùi cơm tấm, tiếng rao đêm, và làn gió trên con đường Nguyễn Huệ buổi sáng sớm trở thành ký ức khó phai.
Cơm Tấm Sài Gòn 1970s ra đời từ chính ký ức ấy — từ niềm hoài niệm về Sài Gòn những năm 1970, thời mà quán cơm, gánh bún hay ly cà phê sữa đá đều mang theo hơi thở của sự mộc mạc, tử tế và chan chứa tình người.

Người sáng lập Cơm Tấm Sài Gòn 1970s không muốn chỉ mở một quán ăn, mà muốn dựng lại một mảnh ký ức — một nơi mà khi bước vào, người ta có thể cảm nhận được “chất” Sài Gòn qua từng chi tiết: tiếng nhạc Phạm Duy khe khẽ, chiếc bàn gỗ cũ bóng loáng vì năm tháng, bức ảnh trắng đen chụp chợ Bến Thành năm nào… và dĩ nhiên, là một đĩa cơm tấm chuẩn vị Sài Gòn xưa.
Tinh thần của một Sài Gòn hào sảng và nhân hậu
Sài Gòn 1970s không chỉ là một mốc thời gian, mà là một tinh thần sống – cái chất “bao dung, cởi mở và tình nghĩa” đặc trưng của người Sài Gòn.
Trong từng món ăn của tiệm, bạn có thể cảm nhận tinh thần ấy: giản dị nhưng tinh tế, bình dân nhưng đủ đầy.
Cơm tấm, bì chả, sườn nướng, trứng ốp la – không cầu kỳ, không phô trương, chỉ cần đúng cách ướp, đúng lửa, đúng cái hồn của người nấu.
Bởi ở Cơm Tấm Sài Gòn 1970s, ẩm thực không chỉ là món ăn, mà là ký ức và tình cảm được phục dựng bằng tất cả sự trân trọng.
Không gian – nơi ký ức và hiện tại gặp nhau
Tiệm được thiết kế như một lát cắt của Sài Gòn xưa: bảng hiệu sơn tay, tường gạch loang màu, bàn ghế gỗ nâu trầm, ánh đèn vàng mờ dịu.
Mỗi góc quán đều kể một câu chuyện – có góc gợi nhớ con hẻm nhỏ đường Nguyễn Thiện Thuật, có bàn ăn gợi lại căn nhà nhỏ ở Gia Long hay khu Bàn Cờ, nơi cả gia đình quây quần bên bữa cơm chiều.
Và để kết nối với Sài Gòn hôm nay, Tiệm chọn cách kể chuyện hiện đại: giữ nguyên hồn xưa, nhưng tinh gọn, sạch sẽ, chỉn chu. Không “đóng kịch hoài cổ”, mà sống lại tinh thần xưa giữa nhịp sống mới.
Giữ vị xưa – kể chuyện bằng vị giác
Thực đơn của Tiệm là một bản “bản đồ ký ức vị giác” của người Sài Gòn xưa.
Ngoài cơm tấm — món ăn biểu tượng, Tiệm còn có những món tưởng chừng bình thường nhưng khó tìm đúng vị: bún thịt nướng, hủ tiếu gõ, gà rô-ti, canh chua cá lóc, sườn ram mặn, mắm chưng trứng muối…
Mỗi món đều được nghiên cứu, nấu thử, điều chỉnh đến khi đạt được hương vị “đúng chuẩn Sài Gòn xưa” — đậm đà mà nhẹ nhàng, béo mà không ngấy, thơm mà vẫn thanh.
“Chúng tôi không muốn bán món ăn – chúng tôi muốn mang đến ký ức.
Một ký ức đủ chân thật để những người đã từng sống qua Sài Gòn xưa phải mỉm cười, và đủ thân thương để thế hệ trẻ thấy mình được kết nối với quá khứ.” – đại diện Cơm Tấm Sài Gòn 1970s chia sẻ.
Sài Gòn xưa, nhưng không cũ
Giữa thành phố hiện đại rực sáng ánh đèn, Cơm Tấm Sài Gòn 1970s chọn đi một con đường riêng – chậm rãi, tinh tế, nhưng đầy cảm xúc.
Đó là nơi để ta tìm lại chút yên bình giữa nhịp sống nhanh, để nhớ lại vì sao mình yêu Sài Gòn đến thế.
Và cũng là nơi để người trẻ hiểu rằng “Sài Gòn xưa” không nằm trong sách vở, mà nằm trong từng bữa cơm, trong nụ cười thân thiện, trong cách người với người đối đãi nhau bằng cái tình.
Kết luận
Cơm Tấm Sài Gòn 1970s không chỉ phục vụ món ăn – mà là đang kể lại một câu chuyện. Câu chuyện về một thành phố từng sống trọn vẹn bằng hương vị, bằng ký ức và bằng trái tim.






